Tới nhà bác Chung vào một buổi chiều cuối mùa hè, khi bóng hoàng hôn đã buông xuống chỉ còn lại những con gió chiều dịu nhẹ xen lẫn mùi hương của tre nứa thoang thoảng, chúng tôi bắt gặp nụ cười hạnh phúc cùng những tiếng cười giòn tan của mấy bà cháu đang vui đùa trong sân. Trước khung cảnh ấm ấp ấy, chúng tôi cũng không nghĩ được rằng chỉ cách đây mới hơn một năm bác Chung đang phải chịu những đau đớn nhất do căn bệnh thoái hóa khớp gối gây ra. Căn bệnh khiến bác đã có khoảng thời gian phải nằm một chỗ và nhiều đêm thức trắng vì bệnh, vì những lo nghĩ bệnh tật của mình làm khổ sang nhân sâm hàn quốc 6 năm tuổi
Thời gian đầu phát hiện bệnh và tự mua thuốc điều trị
Năm 2006, bác Chung phát hiện mình mắc căn bệnh thoái hóa khớp gối. nhan sam han quoc 6 nam tuoi, chỉ là những cơn đau nhẹ, âm ỉ ở mặt trước khớp gối, có đôi khi thêm cả cảm giác cứng khớp vào buổi sáng lúc thức dậy nhưng sau đó đi lại một lúc thì hết khiến bác nghĩ do thay đổi thời tiết, thêm nữa phụ nữ có tuổi thì những vấn đề này là bình thường nên bác chủ quan không đi khám. Rồi thời gian trôi qua, các cơn đau có xu hướng tăng nặng hơn và kéo dài liên tục khiến việc đứng lên, ngồi xuống, co duỗi gối hay thậm chí việc leo bậc cầu thang cũng khó khăn và bác kể còn nghe thấy cả tiếng lạo xạo, lục khục phát ra từ khớp gối khi cử động. Bác chia sẻ: “Ngày ấy tôi vẫn chỉ nghĩ là do mình làm nghề suốt bao năm phải đứng lên ngồi xuống liên tục thì khi đến tuổi xương khớp không còn khỏe nên khi đó, tôi chỉ ra hiệu thuốc kể bệnh rồi lấy thuốc về uống thôi. Uống được ít hôm thấy những biểu hiện đó hết thì tưởng bệnh đã khỏi nào có ai nghĩ có ngày mình phải nằm một chỗ như người tàn phế đâu”.
Điều trị tại Bệnh viện
Tuy nhiên, chỉ một thời gian ngắn sau đó, nhan sam han quoc 6 nam tuoi ở khớp gối xuất hiện trở lại nặng hơn, có biểu hiện sưng đỏ thậm chí đau lan uống khu vực ống đồng và bắp chân khiến việc đi lại của bác Chung ngày một khó khăn hơn. Lúc này bác mới quyết định đi khám ở bệnh viện đa khoa Hòa Bình mới biết mình bị thoái hóa khớp gối. Sau một thời gian điều trị bằng các loại thuốc uống theo chỉ định của bác sĩ, bệnh tình của bác Chung đã đỡ rất nhiều. Tuy nhiên, cũng như lần uống thuốc trước, chỉ sau vài tháng các biểu hiện của bệnh quay trở lại, khớp gối sưng đau không chịu được nên bác đã nhờ người cháu đi mua hộ thuốc theo đơn thuốc cũ của bệnh viện. Và đến lần này, hiệu quả của thuốc cũng chỉ dừng lại ở mức thuyên giảm các triệu chứng: khớp hết sưng và đỡ đau.
Vài tháng tiếp theo, khi gió mùa đông bắc kéo về cũng là lúc bệnh tình của bác trở nên nặng hơn. Các cơn đau nhức hành hạ khiến bác có lúc đã không thể đi lại, muốn di chuyển phải có người dìu, hoặc cáng. Thấy vậy, các con của bác đã đưa mẹ lên Hà Nội điều trị tại một bệnh viện lớn. Song, sau một thời gian nằm viện, việc điều trị nội khoa không đạt được nhiều kết quả, bác Chung được chỉ định tiến hành phẫu thuật thay khớp gối nhân tạo. Tuy nhiên, thời gian này chi phí điều trị, cộng thêm biết bao thứ phát sinh từ việc ăn ở, đi lại của các con… khiến số tiền nhiều năm bác tích góp gần như chẳng còn được là bao. Giờ nếu thêm cả chi phí phẫu thuật khiến gia đình bác nghĩ thôi cũng đủ cảm thấy “quay cuồng” bởi số tiền quá lớn trong khi các con bác cũng như người thân, họ hàng không mấy khá giả. Nhưng điều đáng nói nhất, là dù có phẫu thuật thì chưa chắc bệnh đã có thể chữa khỏi hoàn toàn. Hơn nữa còn có thể để lại các biến chứng như khớp gối bị co cứng, nhiễm trùng… nên gia đình đã quyết định không để bác tiến hành phẫu thuật.
… Đến những mũi tiêm giảm đau trực tiếp vào khớp gối
Đến đây, bác Chung kể cho chúng tôi nghe tiếp về hành trình chữa bệnh đầy gian nan của mình bằng giọng nói đầy sự thất vọng như câu chuyện vừa mới xảy ra. Đó là từ viện trở về, không hiểu sao các cơn đau nhức diễn ra thường xuyên hơn và gây đau đớn rất nhiều khiến bác không thể chịu được và đành phải tiêm trực tiếp thuốc giảm đau vào đầu gối. Mỗi mũi tiêm có giá đôi triệu và hiệu quả giảm đau được tới hơn nửa năm. Vì là tiêm thẳng trực tiếp vào đúng chỗ đau nên thực sự lúc đó cách này đối với bác có lẽ là “giải pháp duy nhất”. Ngoài ra, bác còn thử uống cả thuốc bắc, đắp lá dán cao đủ cả…Nhưng sau tất cả những biện pháp đó, thì bệnh của bác vẫn không hề giảm đi, những cơn đau chỉ “vắng mặt” tạm thời khi có thuốc.
Nhiều khi, bác nghĩ mình như người thừa trong nhà và đang làm khổ các con khi suốt ngày ngồi một chỗ, cơm bưng nước rót hầu hạ. http://samyenthinhphat.com/vi
May mắn biết đến bài thuốc đông y gia truyền Dòng họ Đỗ Minh nhà lương y Đỗ Minh Tuấn
Vẫn giữ nét mặt buồn bã, bác Hạnh tiếp câu chuyện: “Cho tới cuối năm 2010, nhờ người quen giới thiệu tôi lại lên Hà Nội theo chữa chỗ lương y Đỗ Minh Tuấn gốc ở Hải Dương. Tôi nghe mọi người nói là bác này rất giỏi, đã chữa khỏi bệnh thoái hóa khớp gối cho rất nhiều người mà không cần phải phẫu thuật gì cả. Thôi thì có bệnh phải vái tứ phương, tôi lúc đấy chỉ nghĩ dù tốn kém thì cũng phải cố chữa bệnh để không làm khổ con cái nữa”. Bác nói tới đây, chúng tôi hồi hộp hỏi: “Kết quả thế nào hả bác?”. Gương mặt bác Chung sáng lên niềm vui: “Tất nhiên ai đi chữa bệnh cũng đều mong mình sẽ khỏi bệnh. Nhưng thú thật với anh chị tôi cũng chẳng dám nghĩ tôi lại thoát được căn bệnh này vì thời gian đầu uống thuốc còn thấy bệnh nặng hơn, đau nhức hơn cả lúc chưa uống thuốc. Rồi nghĩ đã đâm lao thì phải theo lao, bác sĩ họ nói là do công thuốc gì đó khuyên tôi kiên trì dùng hết liệu trình nên tôi nghe theo. Nào ngờ qua giai đoạn đó, bệnh cứ đỡ dần, đỡ dần rồi khỏi khiến tôi mừng như bắt được vàng”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét